Sáng hôm sau...
Tôi quyết định đến Hội mạo hiểm giả để giao nhiệm vụ.
Trụ sở của Hội mạo hiểm giả nằm ngay mặt đường lớn nên rất dễ nhận ra. Từ sáng sớm tinh mơ, nơi đây đã tấp nập người ra vào.
Với vẻ ngoài thư sinh, tôi bị nhiều người nhòm ngó, mà thôi kệ đi.
Tôi là người đến giao nhiệm vụ đó. Người trả tiền cho mấy vị đó, biết không hả.
Nhưng mà mấy tên não cơ bắp đó chắc cũng không thay đổi thái độ đâu.
Xếp hàng một hồi lâu, cuối cùng cũng đến lượt tôi.
“Xin lỗi, tôi muốn giao nhiệm vụ”
“Ồ vâng. Nhiệm vụ loại gì ạ?”
“Một nhiệm vụ hộ tống tới vương quốc Feenen. Và vì tôi không có xe nên sẽ là đi bộ. Đây là lần đầu tôi giao nhiệm vụ nên cho hỏi thù lao đưa ra tầm bao nhiêu thì hợp lý?”
“Nhiệm vụ hộ tống đường bộ à. Với nhiệm vụ hộ tống, sẽ cần các mạo hiểm giả cấp C trở lên. Hơn nữa, trường hợp này là đi bộ nên tốn nhiều ngày, quý khách cần tối thiểu 7 xu vàng”.
Tôi bối rối khi nghe cô lễ tân ra giá. Trong lúc tôi thương tiếc 7xu vàng, cô ta nói thêm.
“Chưa hết, do các chuyến xe ngưng vận hành như hiện nay thì giá cho nhiệm vụ kiểu này sẽ tăng lên. Để nhanh chóng có người làm nhiệm vụ, anh nên ra giá 8 đồng vàng”.
Hmmm...Nếu số nhiệm vụ kiểu này tăng lên thì các mạo hiểm giả chắc chắn sẽ chọn cái có thù lao cao hơn.
Tận 8 xu vàng, hiu hiu. Cái giá chát quá, nhưng không còn cách nào khác.
“Hiểu rồi. Tiền thù lao sẽ là 8 xu vàng. Cô có thể bổ sung thêm là phần ăn uống sẽ do tôi phụ trách được không?”
Tôi đã quyết định thêm phần ăn uống miễn phí vào mô tả nhiệm vụ để dễ dàng thu hút người đăng ký..
Tôi không ngại việc nấu ăn, hơn nữa nhờ vào kĩ năng của mình, tôi có thể mua được nguyên liệu rẻ và ngon hơn.
“Nhờ cô đấy”
Tôi đưa trước phần thù lao và rời khỏi Hội mạo hiểm giả.
Ngày hôm sau, tôi nhận được thông báo từ hội mạo hiểm giả rằng đã có một nhóm mạo hiểm giả muốn nhận nhiệm vụ của tôi.
Không ngờ lại nhanh đến vậy. Chắc các vị thần cũng muốn tôi thoát khỏi đất nước này sớm.
Nhóm nhận nhiệm vụ là một nhóm mạo hiểm giả cấp C - Ý chí thép [Iron Will].
“Tôi là thủ lĩnh nhóm Iron Will, Werner. Hân hạnh được gặp anh”
“Tôi là Mukouda. Trông cậy vào các anh đấy”
Hình như chỉ có quý tộc mới được quyền có họ, thế nên để tránh hiểu lầm đáng tiếc, tôi quyết định không nêu tên đầy đủ mà chỉ nói họ của mình, thậm chí còn cố giới thiệu sao cho giống một người nước ngoài nữa.
Werner khoảng hơn 30 tuổi, cao khoảng 1m90 với thân hình vạm vỡ, đeo chiếc khiên khổng lồ sau lưng cùng một thanh kiếm lớn.
Vô số viết sẹo để lại trên cánh tay cho thấy anh là một mạo hiểm giả dày dặn kinh nghiệm.
Các thành viên còn lại gồm có: kiếm sĩ Vincent mặc áo giáp da và đeo thanh trường kiếm, trinh sát Rita mặc giáp ngực và dắt thanh dao găm bên hông, ông bác pháp sư tóc trắng mặc áo choàng tên Lamon, và trị liệu sư tầm 20 tuổi mặc trang phục tu sĩ có tên Franka.
Có vẻ là một nhóm khá cân bằng.
Nghe nói hội mạo hiểm giả không dám giới thiệu người không đủ khả năng hoàn thành nhiệm vụ, nên tôi hoàn toàn yên tâm.
Sau khi hội ý với Werner, chúng tôi quyết định sẽ tập trung trước tòa nhà hội mạo hiểm giả lúc 7h sáng mai để khởi hành.
Vì tôi phụ trách phần nấu ăn, nên có lẽ phải chuẩn bị nhiều đồ đây.
Trên đường trở về nhà trọ, tôi đã mua những vật dụng cần thiết cho chuyến đi.
Đầu tiên là áo choàng.
Vừa là đồ chống lạnh, lại có thể dùng làm túi ngủ bằng cách cuộn xung quanh người.
Tiếp theo là bát đĩa đủ loại mua ở cửa hàng tạp hóa.
Trong đó có vài thứ khá hay ho, như bếp ma thuật chẳng hạn.
Có cả bếp đơn và bếp đôi, nhưng giá rất đắt.
Nhìn chúng, tôi chợt nghĩ “ Sao mình không mua bếp ga du lịch bằng Siêu thị Online nhỉ?”
Kiểu dáng của chúng khá giống nhau, nếu nói với các mạo hiểm giả rằng đó là bếp ma thuật chắc họ cũng không nghi ngờ gì.
Do sắp phải nấu ăn cho 5 người nên tôi đã mua rất nhiều loại nguyên liệu: Trứng, xúc xích, giăm bông, pho mát cùng nhiều loại rau như khoai, hành tây, cà rốt... và cả vài loại gia vị như muối và hạt nêm.
Chừng đó thôi mà tốn những 2 xu vàng.
Số tiền còn lại gồm có 8 xu vàng, 5 xu bạc, vài xu sắt và ít xu đồng.
Càng ngày túi tiền càng vơi đi, nhưng đây là khoản tiền cần thiết để có thể đặt chân tới vương quốc Feenen.
Khi tới đó, tôi sẽ đăng kí vào thương hội và bán thật nhiều hàng.
Sau khi tích góp được một lượng tiền nhất định, tôi sẽ lại di chuyển sang nơi khác.
Muốn sống tự do, trước tiên phải nỗ lực hết mình.
Nấu ăn ở dị giới - Chương 4: Nhóm Ý chí thép
tondemo-skill-de-isekai-hourou-meshi
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment